_ Tôi không biết nhưng tôi xin cô hãy cho tôi đi … đừng báo ai …. Tôi xin cô hãy cho tôi đựoc làm diều mình mong muốn …
_ CÔ vẩn muốn tiếp tục trốn chạy , vẩn muốn gặp nguòi mình yêu ?
_ phải //….
Cô gái nhìn nhỏ mà mắt đỏ hoe , có lẻ 1 chút đồng cảm của thận phận đàn bà đã làm cô gái dao động ..
_ Vậy .. cô đi đi .
Nhỏ mừng rở , chống tay đứng dậy , bứoc ra cửa .
_ Cô muốn mặc bộ áo tù đó mà đi tiếp sao ?
_ Tôi … tôi chỉ có 1 bộ này thôi !
_ vậy nếu là đồ của tôi thì sao ?
Nhỏ nhìn cô gái mà nứoc mắt đầm đìa , cô gái đưa cho nhỏ bộ đồ mà cô ta thích nhất , tặng cho cô 1 đôi dép để vững chông gai …. Bây giờ nhìn nhỏ thật xinh đẹp , bây giờ nhỏ chẳng khác 1 nào nguòi bình thuờng , sẽ chẵng ai biết nhỏ đả từng như 1 con ác thú khát máu tưoi …
_ Cô mặc bộ đồ này đep lắm , tôi tặng cô với hy vọng cô sẽ làm đựoc diều ma 2 cô mong muốn .
_ Tôi cám ơn cô rất nhiều .
_ Đây là số tiền nhỏ , sẽ giúp cô về với ngừoi mình yêu sớm hơn .
_ Tôi ….
_ Đi hết con đuòng mòn này là cô ra đựoc đừong lộ , ở đó cô có thể bắt xe về nơi mà cô cần về .
_ Tôi .. tôi … biết ơn cô rất nhiều …
Nhỏ rời nha 2 cô gái mà lòng hân hoan . ngồi trên xe đò 2 ngày đêm cuối cùng nhỏ cũng đến nơi , lại là bóng đêm , nhỏ lại tiếp tục cuộc hành trình của mình trong đêm tối …
" ầm , ầm , anh Hùng ơi mở cửa cho em "
_ oaaa( tiếng ngáp ngủ )
_ Anh Hùng ơi mở cửa cho em nhanh lên .
_ Ai vậy ? 1h rồi mà còn đến đây làm gì ?
" cạch"- tiếng mở cửa
_ Nhung …. ( Hùng ngơ ngác )
_ Sao em về đây ?
Nhỏ đẩy vội nó vào nhà .
_ Anh không vui khi thấy em về sao ?
_ Ơ … anh … anh !!!
_ Anh sắp đám cứoi phải không ?
_ Sao … sao … em biết …
_ Má Hà lên thăm em , mà Hà nói ..
_ ừ , thì đúng là anh sắp đám cứoi !
_ Tại sao anh làm vậy ?
_ Tại sao anh không đựoc làm vậy .?
_ Anh không còn yêu em nữa à ?
Nó im lặng , nhỏ vẩnn nhìn nó .
_ Anh trả lời đi , anh còn yêu em không ?
_ ừ , trứoc đây thì anh yêu em , bây giờ thì không .
_ Tại sao ?
_ Tại vì anh không muốn có 1 ngừoi yêu là ăn cuớp …
Nó thốt ra 1 câu nói lạnh lung bén ngọn , nó còn bén hơn cả những mưi dao bằng thép đang phá nát tâm cang của nhỏ , những hạt nước mắt long lanh rơi , nhỏ xiết chặt 2 bàn tay lại , từng cái run , từng tiếng nấc , nhỏ lại khóc …
_ Nhung , tại sao em lại về đây ?
_ Em vựot ngục !
_ Em diên hả tại sao lại vượt ngục?
_ Vì em nhớ anh … em muốn gặp anh !
_ Vậy à ? hì ( nó cừoi nữa miệng )
_ Còn anh , anh không vui khi gặp em chút nào .
_ Tại sao ?
_ tại em là 1 đứa an cuớp ( nó trợn mắt )
Nó đâu biết nhỏ đang đau khổ thế nào .
_ vậy … bây giờ em phải .. làm gì cho anh vui?
_ Làm gì à ? hì ( Nó lại cuời nửa miệng )
_ Em hãy biến mất khỏi mắt anh , điều đó sẽ làm cho anh vui hơn lúc này rất nhiều …
_ Chỉ cần em biến mất …. Thì anh sẽ vui … ( giọng nó run run )
_ phải …….
_ Vậy em sẽ chết , để anh không nhìn thấy em nữa !
_ Hì ………. ( Nó lại cừoi nữa miệng ), em đang dọa anh đó à , ok ! em chết đi , anh sẽ đứng nhìn em chết !
Từng câu từng chữ nó nói ra như hàng trăm , hàng ngàn nhát dao đâm vào trái tim tội nghiệp của nó , 1 trái tim đả bị tổn thuơng từ rất lâu rồi ….
_ Em đả từng ứoc , 1 ngày nào đó em đựoc làm sóng , được 1 lần xô bờ ….. rồi tan biến …. Hung! Em yêu anh ! …
"đòang" , phát sung từ tay nhỏ phát ra , phát sung xé tan màn đêm , phát sung thức tỉnh 1 luơng tri đã đánh mất từ lâu , nó bang hòang đứng đó , nhìn nhỏ mà bờ môi run run .
_ Cái gì dạ Hùng !
Bà Hà chạy từ phòng ra .
_ Trời con Nhung nó làm sao vậy nè , Hùng mày làm gì nó !
_ Con …con…
_ Mày giết nó rồi !
_ không … không … con chỉ nói Nhung là ăn cuớp thôi !
_ " ăn cuớp"
BỐP , b