ra ngòai dạo phố tranh thủ làm bát phở....đồ ăn ở đây cứ phải gọi là. bát phở 40k tòan nuớc nổi lèo bèo miếng thịt bò..cố cắm cúi ăn đc 1 lúc thấy nổi lên miếng ni lông hồng hồng xinh xinh ..ngán ngẫm đứng dậy ra biển hóng gió cho đỡ tủi thân
càng nhìn biển lại nghĩ đến thân phận hẩm hiu long đong lận đân như phân đàn bà của mình lại càng thấy chán
........... về khách sạn online ola.facebook tý rồi đi ngủ..
.... sáng hôm kia tức thứ 6 đó... 5h dậy ra tắm biển sớm. công nhận tắm biển ở đây thích thật..sáng nào cũng thế này thì khóai phải biết....
về đến k/sạn thì 7h mở cốp xe lấy dế ra bật nguồn lên thì thấy số cuộc gọi nhỡ thì hơn 100 cuộc nhưng mà tin nhắn thì chỉ có 4 tin
chủ yếu của T 1 vài cái của bố mẹ và đứa em gái..
Tin nhắn củaT " anh ơi anh đang ở đâu thế nghe máy đi"
-"anh ơi cho em xin lỗi mà anh nghe máy đi đuợc không"
- " mọi chuyện không phải do em nghĩ ra đâu, do thằng M nó bảo chỉ thử anh chút thôi, anh tha lỗi cho em đi" . biết ngay thằng đểu giả đó bày ra mà
- tin nhắn cuối" anh đang ở đâu thế sao không nghe máy của em "// đang định nhắn lại thì chợt nhớ ra ai bảo mình biến đi ý nhỉ nên thôi..
bỗng chuông reo là em gọi mình tắt phụt luôn. gì chứ em cũng là huớng dẫn viên du lịch văn chuơng đầy mình... nghe em giải thích 1 hồi có khi mình lại quay xe phóng thẳng đến nhà em mà chính mình là nguời quỳ xuống xin lỗi mất.. nhắn lại cho em 1 tin : "anh cần chút thời gian suy nghĩ về những gì vừa qua..em đừng gọi anh nữa anh mệt mỏi lắm rồi"
cơn giận lúc này cũng nguôi bớt rồi vì mình nghĩ T không phải nguời mang mình ra làm trò đùa như thế cả 2 bác nữa , từ khi mới quen thủy họ quý mình như con trong nhà... suy cho cùng thì đúng như T nói chỉ có thằng em trời đánh của T bày ra. nhưng kệ giờ mà quay lại thì dễ dàng quá phải để họ dằn vặt 1 thời gian cho hả cơn giận này... và mình quyết định ra biển ngắm mấy em mặc bikini để..... trả thù T
.
.
*
.
- Sau khi ngắm 3 vòng các chị em ở biển ,xong luợn lờ mua ít mực khô gọi là có chút quà biếu "bố mẹ vợ"
- Phóng xe về nhà lúc 4h chiều và có mặt ở nhà 6h chiều.vừa về đến cổng đã thấy con atila đỏ đỗ ở truớc cửa. chắc mẩm cô huớng dẫn viên đang đóng đô ở đây rồi,nhẹ nhàng dắt xe vào rón rén vào nhà như thằng ăn trôm. mặc dù tâm trạng đã dịu bớt nhưng vẫn làm mặt ngầu chán .
- Vừa thấy mình em đứng bật dậy như mông có lò xo nước mắt lại dàn dụa nhìn thương quá> .
- Mình vẫn kệ coi như không thấy đi thẳng lên tầng ,em chạy theo níu tay mình lại miệng cứ anh ơi.. anh... mình gằn giọng :" buông ra ,tôi đang mệt để tôi yên" ( chảnh Vãi ) dằng tay em ra đi thẳng lên lầu, em thì cứ đứng duới cầu thang khóc huhu...
- Vừa lên đến nơi con em gái(tên N) nó thì thầm:" chị ý đợi anh từ tối qua đến giờ chưa ăn uống gì , thức cả đêm luôn đấy".. Mình nói: " cả nhà biết chuyện rồi à"
- N:" vâng, chiều qua cả mẹ chị cũng sang nói chuỵện với bố mẹ, bố mẹ cũng tức lắm nhưng chị giải thích 1 hồi thì cũng bỏ qua cho và bảo lần sau đừng thế nữa,chị cứ nhất quyết ở đây đợi anh từ lúc đấy, cứ khóc suốt, thôi anh tha lỗi cho chị ý đi"- T đi du lịch về toàn mua quà cho con N này nên giờ nó bênh ác, thế là nhà mình phản hết rồi- lắc đầu ngán ngẩm đi thẳng vào phòng không quên cố hét llấu 1 câu " nếu mày trong hòan cảnh của anh mày thì xem mày có như thế đuợc không" rồi đóng cửa oánh rầm cái vào thẳng nhà tắm