Thấy mặt tôi vẫn bí xị anh cầm tay tôi hỏi
-Em không tin anh thì cũng phải tin vào tình yêu của em chứ? Lớn đến vậy cơ mà
Tôi bật cười
-Lớn thật vậy sao??
-Đúng đúng- Anh gật đầu lia lịa
-Nếu anh mà đầu mày cuối mắt với chị ta em thề không tha cho anh
-Anh biết mà, em xem, em nói gì anh cũng nghe, có bao giờ trái ý đâu???
Tôi tự nhủ phải tin anh,tin tuyệt đối, vậy mà vẫn không thể nào không lo sợ được. Đàn bà mà, cái tính ghen tuông vớ vẩn của tôi gần như lúc nào cũng có thể bùng phát được
Hôm đi đón chị ta ở sân bay, trong cuộc nói chuyện của 2 người bọn họ, dường như không có tôi, hoặc có thì tôi cũng chỉ phụ hoạ vài câu vâng dạ ừ hừm. Tôi đã từng nhìn chị ta trong ảnh, nhưng không nghĩ ở ngoài chị ta lại hoàn hảo đến vậy. Không biết khi nghe anh giới thiệu tôi là người yêu, chị ta có cười khẩy trong lòng không nữa
-Em vẫn có thể gặp anh được chứ?
Nói xong câu đó chị ta quay sang tôi như hỏi ý kiến tôi chứ không phải hỏi anh
-Không sao, 2 người muốn gặp nhau lúc nào chẳng được
-Vậy mai anh đưa em đi dạo quanh bờ hồ nhé, hoặc đâu cũng được, những nơi mà ngày trước chúng mình hay đi ấy
Anh quay sang nhìn tôi rồi lại quay sang cô ta gật đầu. Tôi gần như phát điên, quay sang nhìn anh bằng ánh mắt xa lạ, ý muốn hỏi “Anh nói 2 người đã chấm dứt rồi cơ mà?”
-Hình như người yêu anh không muốn anh đi cùng em thì phải
Có vẻ anh đang rất khó xử nên xin phép ra ngoài nghe đt, mặc dù tôi biết chẳng có cuộc gọi đến nào cả
-Cô quen anh ấy được bao lâu rồi?- Chị ta ngồi thẳng rồi cao giọng hỏi tôi
- 5 tháng
-Còn tôi và anh ấy đã quen nhau 6 năm
-Nhưng chị đã đi du học 4 năm rồi
-Tôi là mối tình đầu của anh ấy, cô nghĩ anh ấy sẽ quên tôi và dành tình yêu nhiệt thành cho cô sao? Cô non nớt quá, nhìn cô xem, chẳng hợp với anh ấy gì cả. Cô có thể biết mình biết ta một chút không? Nói thật nhé, tôi quay về đây, là muốn làm lại từ đầu với anh ấy đó. Cô có thể tự rút lui nếu muốn bảo vệ danh dự của mình
Tôi gần như shock trước những lời nói đó, tôi thật không ngờ cô ta lại là loại người như thế. Có thể cùng lúc có 2 bộ mặt được. Trước mặt anh thì hiền hoà nhẹ nhàng, còn giờ, trước mặt tôi, cô ta đã lộ bộ mặt lang sói của mình, đúng là một con hồ ly tinh đội lốt người. Không kiềm chế nổi cơn nóng giận của bản thân, tôi với lấy ly nước hất thẳng vào mặt chị ta
-Đồ trơ trẽn, đã chia tay rồi còn muốn quay lại hay sao??? Thích làm kẻ thứ 3 phá vỡ hạnh phúc người khác à? Thật nham hiểm
Đúng lúc ấy thì anh bước vào, chứng kiến cảnh tượng đó anh lao vội đến lấy giấy lau những giọt nước đang vương trên mặt chị ta rồi lớn tiếng với tôi
-Em biết mình vừa làm gì không???
-Là do cô ta, cô ta nói sẽ cướp anh đi, đồ mặt dầy
-Em im đi, tại sao em lại hành động quá đáng như vậy???
Chị ta túm chặt lấy tay anh rồi lắc đầu
-Có lẽ cô ấy hiểu lầm, lỗi do em, anh đừng trách cô ấy
-Anh đang mắng em đấy à??? Vì cô ta sao?- Tôi quay sang gương mặt đểu giả đang giả vờ đáng thương của chị ta
-Đúng thế, có làm sao không? Cô ấy là bạn anh, anh không cho phép em xúc phạm cô ấy như thế
-Là bạn? Hay bạn gái? Em là người yêu của anh hay là cô ta?
Nếu bạn là tôi trong hoàn cảnh này, bạn sẽ làm gì? Nhẫn nhịn giải thích cho anh những lời cô ta vừa nói hay tiếp tục lao vào đánh cho cô ta bầm dập thì thôi? Vì tôi yêu anh, vì tôi muốn giữ tự trọng cho anh, tôi đã bỏ đi giữa khung cảnh hỗn độn đó. Tôi không muốn tốn thời gian phân tích rồi sau đó vẫn bị gắn mác phản diện
Tối hôm đó tôi phạt mình không ngủ vì cái tội hành động nông nổi, nếu lúc đó tôi có đủ bình tĩnh tôi sẽ ghi âm những lời nói cay độc đó rồi phát lại cho anh nghe rồi